Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Natasha! Hãy tha thứ cho anh - Forgive Me, Natasha .


Đây là chuyện có thật của một nhân viên mật vụ Nga dưới thời Cộng Sản. Chuyện anh đã được dịch ra 15 ngôn ngữ trên thế giới. Chúng ta hãy cùng nhau đọc lại để thấy có những chuyện ngày xưa, cũng giống chuyện ngày nay.


Từ trên bong tầu Sergie nhìn xuống dưới, mặt biển đen ngòm một màu đen thăm thẳm. Hơi nước lạnh bốc lên làm anh rùng mình, nước lạnh hơn mức anh đã dự trù, biển Canada quá lạnh, vì nó là nước đá. Nếu than nhiệt anh không đủ ấm, anh sẽ chết. Nhưng dù chết anh cũng phải phóng xuống...


... Đế quốc Xô Viết trong thời cực thịnh, đã dang cánh diều hâu bao phủ phần lớn Âu Châu, gieo rắc lá cờ nhuộm máu đến khắp mọi nơi trên thế giới. Với mũi lao là Hồng Quân sẵn sàng xuyên qua biên giới bất kỳ nước nào. Với tấm khiên là cơ quan mật vụ KGB bảo vệ chế độ. Cơ quan này là cơ quan quyền lực nhất của nước Nga, tuy trên hiến pháp nó chỉ là mõt trong nhiều cơ quan của nhà nước. KGB ngoài nhiệm vụ khám phá bất kỳ một âm mưu nào nhằm lật đổ chế độ, nó còn phải tiêu diệt tất cả những cá nhân phe nhóm đoàn thể nào không có lợi cho chế độ.

Để 100% đạt trọn vẹn mục đích, KGB đã tìm và huấn luyện cán bộ theo một phương thức hết sức tàn độc: lựa từ các trại mồ côi, các em nhi đồng không cha không mẹ, trí óc còn non nớt đem về dạy kinh điển Mác Lê từ nhỏ, dạy trên đời này chỉ có đảng là đúng, là chân lý tối thượng, biến các en thành một người máy, giao cho các em cái búa cái liềm và một cái đầu kiêu căng với quyền lực thừa mứa, đi chém giết, thẳng tay chém giết tất cả những gì không đi chung đường với đảng.

Đối tượng để đảng tiêu diệt thì nhiều lắm, đảng có rất nhiều kẻ thù, ngoài đế quốc Mỹ, các nước tư bản chuyên bóc lột nhân dân lao động, bọn xét lại, v.v... Nhưng kẻ thù mà đảng đặt lên trên hết đảng phải tiêu diệt cho bằng hết, đảng phải động viên các nhân viên xuất sắc nhất để đánh gục. Đó là bọn tín đồ Kitô giáo.

Bọn này không có bom nguyên tử, không có Hồng Quân, không có tàu ngầm nguyên tử Lenin, v.v... Chúng chỉ có quyển Kinh Thánh mà chúng tin cho đến cùng. Chúng còn dụ dổ những người nhẹ dạ khác theo chúng. Bọn này là bọn cuồng tín, nhất định không chấp nhận vô thần, dù chết chúng cũng không bỏ đạo.

Sergie Khourdakop là mẫu người Cộng Sản lý tưởng. Mồ côi cha mẹ năm lên bốn. Ở trong viện mồ côi là ''cháu Lenin''. Đi học làm trưởng đoàn thiếu nhi quàng khăn đỏ.

Vào Học viện Hải quân Xô Viết, làm thủ lãnh đoàn thanh niên CS, dạy Mác Lê cho 1200 sinh viên sĩ quan hải quân. Bây giờ Sergie đã là "con Lenin". Gia nhập toán cảnh sát đặc biệt, quyết dơ cao búa liềm đập nát đầu những kẻ chống đối Cách Mạng.

Vào thập niên 1970, CS mạnh hơn bao giờ hết. Ở Phi Châu lần lượt Angola, Ethiopia, Libia hát Quốc tế ca. Ở Châu Mỹ, qua trạm xuất khẩu Cuba, El Sanvado, Chile, Bolivia đứng dưới bóng cờ đỏ búa liềm. Ở Á châu, Afganistan, Việt, Miên, Lào rơi v ào tay CS. Ngày đó không ai dám tiên đoán CS sẽ sụp đổ trong thế kỷ này, nếu không muốn nói thế kỷ 21 sẽ là thế kỷ của CS.

Trên đỉnh cao quyền lực bấy giờ là Brejenev. Ở một triền sóng nhỏ hơn, một thanh niên tuy còn ở xa Moscow nhưng có một giáng dấp rất giống vị cha già lông mày chổi xể là Sergie Kourdacop. Công việc thường xuyên của Sergie là nhận chỉ thị trưực tiếp từ Azarov, trưởng khối mật vụ tỉnh Kamchatka, trong đó cho biết ngày giờ, địa điểm mà nhóm tín đồ sẽ cầu nguyện.

Nhiệm vụ của nhóm Sergie là sẽ đến để đàn áp nhóm tín đồ này. Ở Nga, trên hiến pháp có ghi quyền tự do tín ngưỡng, nhưng đó chỉ dùng đến khi đi ăn nói, vay nợ với Tây Phương mà thôi.

Trên thực tế, người dân Nga không được phép hành đạo, họ không được đi nhà thờ, không được tụ tập nhau lại để cầu nguyện, hay làm bất cứ nghi thức tôn giáo gì, không được giữ Kinh Thánh, vi phạm tội rất nặng, ngay cả sao chép lại Kinh Thánh cũng bị kể là trọng tội. Nhưng càng cấm đoán người dân Nga càng theo đạo đông. Càng bị bách hại họ càng trung thành với Chúa.

Họ lén lút tụ tập nhau lại để đọc kinh, đọc sách thánh, hát Thánh ca và dạy Giáo lý cho những người mới theo đạo.

Hôm nay, Sergie đi đến trụ sở Sở Cảnh sát đặc biệt, toán hành động đặc biệt của anh đã có mặt. Trùm KGB Anzarov vào đề:

- Chiều nay bọn tín đồ sẽ tổ chức một buổi lễ rửa tội, chúng là bọn nguy hiểm nhất cho chế độ, nhà nước có thể đóng cửa nhà thờ của bọn chúng, nhưng cái nguy hiểm nhất trong con người chúng nó là đức tin. Tôi cũng như các tổ KGB khác đã nhận lệnh từ đồng chí Brejne phải tiêu diệt bọn chúng.

Tất cả xúm quanh cái bàn tròn trên trải tấm bản đồ. Từ đây đến đó 20 phút. Chỗ sẽ làm lễ rửa tội là một con sông, chung quanh có đồi núi và một cánh rừng thưa.

Sergie chỉ vào một điểm trên bản đồ.

- Mình sẽ giấu xe ở đây, tất cả sẽ mai phục trong cánh rừng thưa, trừ hai đồng chí trừ bị lội qua sông trước, mai phục bên kia sông đề phòng bọn chúng tẩu thóat lối này.

Sergie ban lệnh một lần nữa, anh có thói quen cẩn thận coi lại từng sự việc. Những ngày tháng trong trại mồ côi phải tranh đấu cho anh biết không có sự cẩn thận nào là vô ích. Toán hành động đặc biệt lên đường.

Lễ rửa tội diễn ra bên bờ sông làng Elizovo tỉnh Petropaviovsk. Khoảng 20 tín đồ tụ tập bên bờ sông hát Thánh Ca, một số người mặc áo dài trắng lội xuống nước cùng với vị linh mục, tất cả lộ nét xúc động và chân thành trên khuôn mặt, không ai biết tai họa đang giáng xuống.

Sergie dơ cây ma trắc ra hiệu. Mười bốn tên cảnh sát đặc biệt nhào vào đám con chiên ngoan đạo. Trong vòng năm phút tất cả chỉ còn thấy máu và những tiếng rên rỉ. Một bà cụ gìa vừa kêu lên "Lạy Chúa tôi" liền bị ngay một quả đấm thôi sơn của vô địch quyền anh Siberia vào ngay miệng. Bà cụ đã chết ba ngày sau đó. Một thiếu nữ trẻ bị đánh rách tai, máu tuôn xối xả. Còn vị linh mục, xác ông chìm xuống nước, máu loang đỏ. trận bố ráp kết thúc giản dị không ngờ.

Đám tín đồ còn lại bị tách làm hai, nam riêng, nữ riêng. Đám thiếu nữ bị toán cảnh sát đặc biệt hãm hiếp, họ kêu la với những tiếng khóc xé lòng. Đã nghe tiếng khóc này trong đời thì không thể nào quên được. Nó còn hơn tiếng khóc của bà mẹ mất con, tiếng khóc này có thể là tức tưởi, có thể là gào khóc điên cuồng đòi lại cái đã mất. Nhưng tiếng khóc của những thiếu nữ này là khóc để giữ lại cái đang mất, cái đó có thể là sự trong trắng, có thể là cuộc đời, có thể là sinh mạng mình, có thể là tất cả. Những cái đó phải bảo vệ, và vũ khí bảo vệ nó chỉ là tiếng khóc. Tiếng khóc này là tất cả khả năng sinh tồn của một người thiếu nữ đứng trước sự tàn nhẫn của con người và cuả cuộc đời. Không bút mực nào diễn tả đủ được.

Đám đàn ông thanh niên bị trói ngồi gục đầu. Sau khi thỏa mãn, đám cảnh sát đẩy tất cả lên xe, các cô gái vẫn còn lõa thể gục xuống như một tầu lá úa.

Đến trụ sở cảnh sát, các cô này lại bị đẩy vào phòng giam những tên say rượu, ở Nga dân chúng uống rượu rất nhiều, phòng giam đông nhất vẫn là những tên say rượu. Những người thiếu nữ bất hạnh này bị hiếp tàn bạo suốt đêm. Người nhỏ nhất là Nina Rudenco 16 tuổi, em không bao giờ hồi phục lại được.

Sau khi thi hành xong công tác, mỗi tên được lãnh 25 rúp, trong khi lương của một sinh viên sĩ quan hải quân chỉ được 7 rúp một tháng. Tất cả kéo nhau đi đổ rượu Voska tới sáng.

Sergie và toán cảnh sát đặc biệt thực hiện trên 150 lần công tác, lần nào cũng thành công, mà không thành công sao được, khi mà bọn tín đồ đều không chống cự, chỉ biết khóc và cầu nguyện, "cầu nguyện mà làm gì, Chúa làm gì có, có thì đã cứu chúng mày".

Sergie và toán cảnh sát đặc biệt bây giờ được lên hàng đồng chí, không còn ở "giai cấp" con Lenin, tiếp tục công tác, tiếp tục đi nhậu. Cho đến một ngày, Sergie gặp Natasha Zhdanova.

Người thiếu nữ Bạch Nga gốc Ukraine này có mái tóc mầu hung như men rượu, đôi mắt trong xanh như để thu hồn người đối diên vào vùng biển Địa trung hải ấy, làn da trắng mịn màng, khuôn mặt đẹp như trong tranh của các danh họa thời Phục Hưng, thân hình tuyệt mỹ như các người mẫu Tây Phương.

Sergie gặp nàng trong đám tín đồ.
Điểm tập họp của các tín đồ tối hôm đó là là tầng hầm của một căn nhà cũ kỹ nằm giữa đồng. Toán hành động đặc biệt đã đổ đến từ buổi chiều, từ xa họ dùng ống nhòm quan sát. Lác đác từng người đến. Khi trời sẫm tối, Pavlov, toán viên của Sergie đề nghị làm sớm về còn đi nhậu, nhưng Sergie đợi thêm 10 phút, không thấy ai nữa mới ra lệnh xung phong.

Cả bọn tràn vào và một màn tập đấm bao cát lại tiếp tục. Có thằng cha gìa bị đấm gẫy quai hàm, máu me đầy mặt nhưng vẫn ôm khư khư quyển Kinh Thánh trước ngực. Sau cùng Sergie phải bồi cho một đá, có tiếng xương sườn gãy, thằng cha gìa rú lên một tiếng đau đớn ngã vật xuống sàn, bấy giờ quyển sách mới rơi ra. Sergie hừ lên một tiếng kinh bỉ, chùi máu dính trên quyển sách vào xác ông gìa rồi mén vào thùng chiến lợi phẩm.

Bổng có tiếng reo hò làm Sergie quay lại, toán anh đang túm lấy một thiếu nữ đẹp như tượng cẩm thạch, dù đang co rúm người lại vì sợ hãi, người thiếu nữ này vẫn đẹp hơn bất kỳ người đàn bà đẹp nhất nào trên trái đất.

Qua ngày hôm sau, anh vẫn còn bị hình ảnh Natasha, tên người thiếu nữ đẹp tuyệt trần kia ám ảnh. Hình ảnh sau cùng mà anh còn nhớ là Victor, vô địch đô vật, hai tay nâng Natasha lên khỏi đầu, dừng lại vài giây rồi bất ngờ ném mạnh nàng vào tường. Thân hình nàng dội lại và nằm bất động trên sàn nhà. Một sàn nhà đầy máu. "Ước gì mình gặp nàng ở chỗ khác" Sergie lẩm bẩm, anh lắc đầu cố xua đuổi hình ảnh đóa hoa bị dập vùi tả tơi ra khỏi anh.

Một tuần sau, toán anh nhận được lệnh công tác và bất ngờ lại gặp Natasha trong đám tín đồ. Tự nhiên Sergie nổi điên, quay qua Victor anh nói:

- Đồng chí không làm nó quên được Chúa thì hôm nay để tôi, tôi sẽ làm nó nhớ đời.

Ba người xúm lại lột hết quần áo Natasha ra, nàng hoàn toàn trần truồng.

Hai người đè nàng nằm úp trên cái bàn gỗ, Sergie dùng hai bàn tay võ sĩ cuả mình đánh liên tiếp vào cái mông trần trụi cuả nàng. Anh đánh như điên, mông nàng đã sưng lên, đỏ bầm. Natasha cắn chặt môi cố không rên la, răng nàng cắn chặt đến nỗi máu rỉ ra hai bên mép, Sergie càng điên tiết, càng nện những cú như trời dáng. Sau cùng chịu không nổi Natasha bật khóc. Đến khi hai cổ tay rã rời, Sergie dừng lại, hai bàn tay anh đầy máu, mông của Natasha chỉ còn là hai tảng thịt bày nhày đẫm máu. Nàng đã bất tỉnh tự bao giờ.

Một tuần sau, toán hành động đặc biệt của Sergie lại lên đường. Anh lấy làm lạ, hình như càng bị đàn áp, người ta theo Chúa càng đông. Công tác liên miên, đã nhiều lần Sergie đã phải từ chối bớt công tác vì làm không xuể. Tiền thì đứa nào cũng ham, công tác lại không nguy hiểm, nhưng sức người có hạn.

Đến nơi cả bọn nhào xuống, tông cửa vào. Và thật bất ngờ, trong đám tín đồ đang cầu nguyện lại có Natasha. Nàng vẫn còn xanh, người gầy hơn trước, đang đứng vịn cạnh bàn như người ốm mới dậy.

Alex trong toán cảnh sát bước tới, mặt đầy thù hận, nó dơ cao cây ma trắc định bổ xuống đầu nàng. Lãnh cú này, Natasha sẽ không còn dậy được nữa. Bất ngờ Victor bước tới chắn giữa Alex và Natasha.

- Không ai được đụng tới người con gái này.

Alex hét lên:

- Tránh ra, mày muốn giữ làm của riêng hả?

- Không, đừng nói bậy. Nàng có một cái gì mà mình không có. Không đứa nào được đụng tới nàng, tao cảnh cáo.

Alex đứng thở như con bò mộng. Victor cũng dơ cao cây ma trắc sẵn sàng tử chiến. Sergie đứng đó mà lạ lùng quá đỗi. Cái gì đã làm một thằng vũ phu bậc nhất là thằng Victor thay đổi, chính nó là thằng sau mỗi chuyến công tác luôn luôn than phiền bọn tín đồ không có đứa nào ra hồn để cho nó nâng cao tay nghề. Bây giờ chính nó là thằng bảo vệ Natasha người của bọn đức tin. Sergie biết mình không can thiệp là có rắc rối to. Anh gọi Alex:

- Alex tụi nó đang trốn kìa.

Alex quay lại và bỏ con mồi. Victor hạ cây ma trắc xuống đứng thở. Sergie hất đầu ra dấu, Natasha cúi đầu chạy biến sau cánh cửa.


Hôm đó Sergie làm việc uể oải như người bịnh, kết quả không lấy gì khích lệ. Nó làm cho có lệ, đám đàn em hốt được ai thì đẩy lên xe chạy thẳng về ty. Sergie ôm thùng chiến lợi phẩm toàn Kinh Thánh của bọn tín đồ, đa số chép bằng tay. Nó thảy từng xấp giấy vào thùng phuy, nốc rượu nhìn ngọn lửa bốc lên.

Nốc ngụm rượu cuối, chưa đã ghiền, nó sai thằng Victor đi kiếm thêm rượu. Ngồi buồn buồn nó lật mấy trang Kinh Thanh viết tay ra đọc, đó là đoạn viết về việc cầu nguyện, một người nào đã viết lại bằng trí nhớ. Càng đọc tim nó càng đập mạnh, đó là những lời rất chân thành mà một người gian ác không thể nào viết ra được.

Chợt có tiếng chân của thằng Victor về tới, nó xé vội hai trang nhét vào túi quần rồi bình thản đón lấy chai rượu tu ừng ực.


Tối hôm đó đi xuống tàu, nằm dài trên giường, cẩn thận khóa cửa, quan sát mọi kẽ hở. Yên tâm nó lôi tờ Kinh Thánh ra đọc.

Đó là đoạn Chúa Giêsu dạy cho một người cầu nguyện, đưa lòng mình lên với Thượng Đế để thấy mọi người là anh em, hãy tha thứ cho những người làm hại mình. Càng đọc Sergie càng bị những dòng chữ cuốn hút. Đây là những điều làm cho con người trở nên chân thiện mỹ. Không có điều nào chống lại nhân dân. Thốt nhiên Sergie thấy đầu mình mở ra, một luồng không khí mới mẻ tràn ngập tâm hồn. Thế ra mình đã lầm từ bao lâu nay. Không cầm lòng được Sergie la lên: "Đúng rồi, đây là điều Natasha có mà mình không có". Sergie thấy choáng váng, ngực như bị một tảng đá đè nặng, đầu nhức như búa bổ. Điều nó mới khám phá ra quá mới, quá mạnh. Vượt quá sức chịu đựng của thân xác nó, dù là thân xác của một võ sĩ, bay giờ cũng thành vô dụng.

Hôm sau xin nghỉ phép hai tuần, Sergie định vượt biên qua ngã Hungari, nhưng biên giới về phía Nga được canh gác quá kỹ. Không phải để bắt người từ Hung trốn sang Nga mà trái lại. Anh quay về hướng Thổ nhĩ Kỳ nhưng sau một đêm nằm ở biên giới Nga-Thổ anh phải bỏ ý định của mình vì giống như biên giới Hung, bộ đội canh gác dày đặc nhất vẫn là Nga.

Hết hai tuần phép, Sergie trở lại nhiệm sở mà lòng như có nồi nước đang sôi. Trùm mật vụ Arazov đón anh với nụ cười tươi. Một núi công tác đang chờ.

Đêm đó, Sergie cố làm tròn nhiệm vụ, anh không muốn bị nghi ngờ. Con mồi của anh là một bà già, tóc điểm sưong, mặt nhàu nát vì những khổ đau chồng chất từ ngày lá cờ đỏ cắm trên đền thờ Thánh Peter, bao nhiêu tai họa đã dáng xuống trên bà và gia đình nhỏ bé đơn sơ như tổ chim non. Chồng chết con đi tù. Mỗi một nếp nhăn trên khuôn mặt bà là một nhát chém trong tim. Khuôn mặt bà như tấm bản đồ Nga, nhàu nát tả tơi chỉ còn đôi mắt nhỏ là còn tinh anh, còn sức sống.

Sergie dơ cao cây ma trắc trên đỉnh đầu người đàn bà bất hạnh. Người mẹ Nga vẫn đứng thẳng, mắt nhìn thẳng vào mặt Sergie, hai tay chắp lại, bà cất cao tiếng cầu nguyện xin Chúa tha tội cho Sergie. Cây ma trắc bổ xuống, nhưng có một bàn tay nắm chặt tay Sergie bẻ ngược ra sau. Cổ tay anh đau như bị trặc. Sergie giựt mình quay lại.

Phía sau anh không có một ai, Sergie nhìn quanh quất, nhìn lại cổ tay còn nhức buốt cuả mình, bất giác một luồng khí lạnh chạy dọc theo xương sống.

Chính là Chúa đang hiện diện nơi đây. Sergie cắm đầu chạy một mạch ra khỏi căn nhà nguyện, vừa chạy vừa la, anh băng mình vào dêm tối. Khi định thần lại, Sergie thấy mình dang phủ phục trước bậc thềm của ngôi nhà thờ bỏ hoang, bên trong là kho chất than củi của cưả hàng chất đốt. Nước mắt ứa ra, anh thì thầm xin Chúa tha tội.


Sergie xin ra khỏi nghành công an đặc biệt, anh lấy cớ phải hoàn tất chương trình học của Hải quân. Anh từ chối ân huệ của trùm mật vụ cho anh thăng cấp vượt cấp, được về học trường KGB nơi đào tạo những người nắm vận mạng nước Nga trong tương lai.


Trùm Arazov rất ngạc nhiên, con cáo gìa này đánh hơi có mùi lạ. Con đường công danh của một thằng mồ côi đang mở rộng trước mắt, tại sao nó lại từ chối. Nhưng duyệt xét lại từng dấu chấm phết trong hồ sơ lý lịch của Sergie, tất cả quá trình công tác hắn không tìm ra được bất kỳ sai phạm nào.

Trong nhật ký công tác và bảng đánh gía, Sergie hầu như luôn luôn đứng đầu bảng, xếp lớn đã phê nó là người cộng sản lý tưởng nhất từ trước đến nay. Một hạt kim cuơng trên vương niệm của những người cộng sản. Xếp lớn, xếp nhỏ đã phê như thế thì làm sao mà lầm được. Cuối cùng Arazov kết luận tính khí của những thằng mới lớn nó vậy, đừng ép nó, để một thời gian rồi đâu lại vào đó. Xếp tạm hài lòng với "tâm lý biện chứng pháp" của mình và đồng ý để Sergie xuống tàu ra khơi. Chiếc tàu của Sergie ngụy trang thành tầu đành cá hoạt động ngoài khơi hải phận Hoa Kỳ. Đó là một trạm chuyển vận tin tức giữa căn cứ hải quân Hắc Hải và các gián điệp Nga hoạt động trong nội địa Hoa Kỳ.

Đã một lần anh tính nhảy xuống biển vào ban đêm để bơi vào đất liền. Lúc đó tàu anh chỉ cách thành phố Los Angeles 12 hải lý, nhưng bản tin trên hệ thống mật mã đã khiến anh hủy bỏ ý định.

Bản tin cho biết thủy thủ Nga Kurdika sau khi đào thoát sang Hoa Kỳ đã bị trao trả lại cho Nga và Hoa Kỳ cũng đã đồng ý sẽ giao lại bất kỳ người Nga nào đào thoát xin tỵ nạn chính trị tại Hoa Kỳ. Không thể trông cậy vào Hoa Kỳ bây giờ gần đây nhất chỉ còn Canada.

Hôm sau Sergie nhận được điện anh sẽ được chuyển qua một ''tàu đánh cá''. Anh sẽ được bàn giao ngay trên mặt biển. Con tàu Elagin sau khi nhận anh, sẽ quay mũi lên hướng Bắc ở đó tin tức cho hay Hoa Kỳ sắp thí nghiệm hỏa tiễn mang đầu đạn nguyên tử.

Ngoài những lúc bận rộn trong phòng truyền tin, Sergie dành hết thì giờ vào việc tập thể dục. Anh theo những chương trình tập luyện gian khổ. Đám sĩ quan trên tàu hỏi anh muốn đoạt huy chương vàng trong kỳ Thế vận hội sắp tới. Anh chỉ cười, anh biết mình phải làm gì.

Biển động, bão đổ đến với từng cơn sóng to như tòa nhà nhiều tầng, con tàu gầm rú nặng nề lướt trên mặt biển. Kỹ sư cơ khí phải túc trực 24/24 tại phòng máy. Bão đã qua ngày thứ ba và tin khí tượng cho biết thời tiết sẽ khả quan hơn trong những ngày sắp tới.

Ngay đêm đó Sergie nhận được lệnh chuẩn bị bàn giao để trở về Nga. Một chức vụ và một công việc quan trọng đang chờ đợi anh. Con cáo già đã cho anh tự do sáu tháng qua, bây giờ anh phải trở về để thành lớp kem trên chiếc bánh bông lan của cộng hòa xã hội chủ nghĩa liên bang Soviet.

Bây giờ mặt biển vẫn đen ngòm, bầu trời hết mây xám thì đến mưa. Chung quanh chỉ còn thấy hết núi nước lạnh như băng này đổ xuống là đến núi nước đá khác tiếp theo.

Tàu đi như ông già say rượu. Sergie biết mình phải quyết định. Đêm nay hoặc là không bao giờ.

Sergie phóng mình xuống nước, nước lạnh hơn mức anh dự trù. Anh cố gắng nhoài người ra xa, càng xa con tầu càng tốt. Anh bơi hướng về phía ánh đèn của đất liền, nhưng trời đổ sương mù xuống mặt biển. Bây giờ anh không còn thấy bất kỳ vật gì ở cách xa anh vài mét. Anh chỉ còn thấy con sóng nào ở gần anh nhất mà thôi, vì trước khi sóng đổ xuống, những bọt nước vỡ tung trên đầu sóng thành một màu trắng xóa rồi vụt tan biến, mất tích giữa lòng đại dương đang nổi cơn thịnh nộ.

Chung quanh anh bây giờ là núi nước tiếp theo núi nước đổ xuống. Trong đời anh chưa thấy nước ở đâu nhiều như vậy. Sergie biết mình chỉ chịu được tối đa là ba tiếng ngâm mình dưới nước mà thôi. Ba tiếng là tổng số của sức lực, sức liều và ý chí đào thoát, không hơn.

Chung quanh vẫn là biển và sóng nước, toàn một màu đen. Anh nhắm một hướng bơi theo linh tính dù trước đây anh đã nghiên cứu chiều của dòng nước để có thể tính ra hướng bơi vào đất liền, nhưng bây giờ tất cả không giúp được gì cho anh, chung quanh vẫn là sóng vây phủ tứ bề. Trời đầy sương mù, đặc hơn lúc trưóc, anh như một người mù không thấy gì trước mặt. Vẫn tiếp tục bơi theo linh tính, anh cũng không giám giảm tốc độ, sợ thân nhiệt không đủ ấm. Nhìn đồng hồ dạ quang đeo tay anh biết mình đã bơi được hơn hai tiếng. Một ngọn sóng nhấc anh khỏi mặt biển, bất ngờ một khối đá đen hiện ra ngay trước mắt, Sergie reo lên mừng rỡ, nước ọc vào miệng, anh đã vào đến bờ, thì ra sóng đã đẩy anh đi. Một ngọn sóng nữa đẩy anh lên cao trở lại, Sergie mở lớn mắt nhìn cho rõ, lần này tim anh như thắt lại. Đó không phải là tảng đá gần bờ mà là con tàu Elagin mà anh muốn từ bỏ.

Sergie thấy bao nhiêu sức lực biến mất hết, tay chân anh trở nên nặng nề, ngực như có phiến đá ngàn cân đè lên khiến anh thở thật khó khăn. Anh dã bơi hơn hai tiếng để về chốn cũ bây giờ bắt đầu lại từ đầu anh không còn đủ sức. Anh cũng không muốn trở lại con tàu dù anh có thể nói bị trượt ngã, chắc chắn không ai nghi ngờ, nhưng con tàu bây giờ tượng trưng cho CS Soviet, một thứ mà anh không còn chút gì tha thiết trên đời. Anh không muốn đặt chân lên đó lần nữa. Hai tay đã giảm tốc độ, chân trở nên nặng nề. Anh nghĩ nếu mình phải chết thì cũng vừa với tội đã bách hại những người Công Giáo tại Nga. Nhưng anh không muốn chết bây giờ. Anh nghĩ đến Chúa, anh muốn cầu nguyện nhưng không biết phải bắt đầu như thế nào. Anh nói thầm: "Chúa ơi, con không biết cầu nguyện, con chỉ muốn nói với Chúa là con không muốn chết khi gần đến xứ tự do như bây giờ, xin giúp con."

Bất ngờ anh thấy có một sức mạnh chạy dọc toàn thân anh, anh không còn thấy lạnh, tay chân linh hoạt hẳn lên. Anh cảm nhận được Chúa đang ở bên anh cũng như lần anh đi chuyến công tác bắt đạo lần cuối cùng. Nhưng lần này Chúa ở cùng phe anh. Anh nhắm mắt lại bơi thẳng vào bờ.

Cuộc đời Sergie thay đổi hẳn, sau bao dằng co, cuối cùng chính phủ Canada chấp thuận cho anh quy chế tỵ nạn. Không phải tốt lành gì mà chính phủ Canada chấp nhận anh, trước đó Canada đã tính trả anh lại cho Nga nhưng bị quốc hội phản đối nên đành cho anh ở lại.

Anh được nhận vào trường sửa vô tuyến, nghề cũ của anh, công việc bảo đảm và hứa hẹn một gia đình ấm cúng. Nhưng Sergie đã hiến mình cho một sứ mạng mới, anh phải đi khắp thế giới nói cho moị người biết sự thật về đạo Công Giáo tại Nga, về những đàn áp tinh vi, dã man tàn bạo có bài bản do trung ương đảng CS Nga phát động. Anh đã đến các nhà thờ, các buổi lễ để nói chuyện. Các đài phát thanh, đài truyền hình đã phỏng vấn anh. Chuyện anh được mọi người biết đến. KGB đã hai lần gửi người đến hăm dọa: "im cái miệng mày lại, nếu không cuối cùng mày sẽ gặp tai nạn". Đã là KGB, Sergie biết cái gì đang chờ đón mình, nhưng anh không thể làm khác được. Anh như một người mới từ bỏ chỗ tối để bước vào chỗ sáng, từ nay anh phải đốt đuốc lên để xua tan sự tối tăm. Anh không thể làm khác được. Đời anh, anh coi như bỏ, sống là để thực hiện sứ mạng cao cả, cứu dân Nga khỏi bàn tay tàn bạo của người CS và chỉ có điều đó mới đáng để anh làm. KGB hay cái gì nữa cũng thế thôi.

Sergie đã viết lại chuyện thật đời mình, nguyên tác bằng tiếng Nga. Anh viết: "Tâm hồn của dân tộc vĩ đại Nga chưa chết và sẽ không bao giờ chết. Những tâm hồn như Natasha và hàng triệu người như nàng một ngày kia sẽ đứng dậy thắp sáng ngọn nến đức tin trên khắp nước Nga".

Trang cuối cùng của quyển tự chuyện anh viết rất cảm động:

"Với bà Litovchenco, người đàn bà bán thân bất toại vợ của đạo trưởng linh mục Chính thống giáo đã bị chúng tôi sát hại bên bờ sông Elizovo, tôi muốn thưa rằng: tôi hết sức ân hận, vô cùng ân hận, thưa bà. Với Nina Rudenko người thiếu nữ xinh đẹp thơ ngây đã bị người của tôi huỷ hoại cuộc đời, tôi muốn dâng lời cầu xin - cô Nina xin hãy vui lòng tha thứ cho tôi. Và với Natasha, người đã bị tôi đánh đập dã man và sẵn sàng chịu thêm nữa để bảo vệ đức tin của mình, tôi muốn nói - Em Natasha, phần lớn nhờ có em mà cuộc đời anh thay đổi, để ngày nay anh được làm người anh của em trong Chúa Giêsu. Một cuộc đời mới đang mở ra trước mắt anh. Chúa đã ban cho anh sự tha thứ của người. Anh hy vọng phần em cũng sẽ ban cho anh sự tha thứ của riêng em. Dù em đang ở đâu, anh cũng muốn nói cùng em, cám ơn em nhé Natasha! Không bao giờ, vâng không bao giờ, anh quên em".

Sergei Kourdakov tại bến bờ tự do

Tự truyện của Sergie đã được dịch ra 15 thứ tiếng trên thế giới, bản tiếng Mỹ là “Natasha, forgive me” Publisher: Harper Collins Publishers, bản tiếng Việt là của nhà văn Nhị Lang với tựa đề "Lời nguyện cầu". Ông đã dịch rất công phu. Đây không phải là một bản dịch thuần tùy mà là một tác phẩm văn chương mà người dịch đã để tâm hồn mình vào đó.

Đế quốc Nga với hàng trăm ngàn nhân viên KGB, với hàng triệu Hồng Quân, với lực lượng quân sự cồng kềnh nhất trên thế giới, với một hệ thống truyền thông độc quyền tập trung chủ yếu để đánh đạo Công Giáo. Với một viện nghiên cứu Thánh Kinh hẳn hòi để đổ những gì dơ bẩn nhất bằng ngôn ngữ của một người vô học đến ngôn ngữ của một nhà bác học vào những người Kyto Giáo. Những người này vũ khí tự vệ chỉ là. .. lời cầu nguyện.

Nghe như chuyện phong thần, chính Sergie cũng còn phải ngạc nhiên, chỉ có biết cầu Chúa, đồ ngu ngốc. Chúa nào chống lại được với dùi cui, mật vụ. Một bọn khùng.

Ngày 1 tháng 1 năm 1973, Sergie chết vì "tai nạn". Con dơi KGB đã không buông tha anh. Năm đó Sergie mới 22 tuổi.
1990 đảng CS Nga bị giải tán, Liên Bang Soviet sụp đổ, thành phố mang tên người sáng lập CS Leningrad được đổi tên thành Thành Phố Peterburg.
 
 

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Hai bức thư của con quỷ Hồ Chí Minh gởi satan Stalin xin Chỉ thị để giết dân Việt Nam trong chiến dịch “Cải Cách Ruộng Đất” và xin vũ khí Nga để giết dân Việt.

Bức thư thứ 1
HoChiMinh Stalin
Bức thư thứ 1 Nội dung tạm dịch:
Đồng chí Stalin thân mến:
Xin gửi ngài chương trình cải cách ruộng đất của Đảng lao động Việt Nam. Chương trình hành động được lập bởi chính tôi dưới sự giúp đỡ của đồng chí Lưu Shao Shi, Văn Sha San.Đề nghị ngài xem xét và cho chỉ dẫn.
Gửi lời chào cộng sản.Hồ Chí Minh, 31/10/1952
Nguồn tài liệu: Cục lưu trử quốc gia Nga:
————————————————————————————-
Bức thư thứ 2
HoChiMinh Stalin
HoChiMinh Stalin
Thư thứ hai:
Đồng chí Stalin kính mến
Tôi đã bắt đầu soạn thảo đề án cải cách ruộng đất của Đảng Lao Động Việt Nam, và sẽ giới thiệu với đồng chí trong thời gian tới.
- Tôi gửi tới đồng chí một số yêu cầu, và hi vọng sẽ nhận được chỉ thị của đồng chí về những vấn đề này.
1. Cử một hoặc 2 đồng chí Liên Xô tới Việt Nam để làm quen và tìm hiểu thực trạng ở đó. Nếu như các đồng chí đó biết tiếng Pháp đủ để có thể giao tiếp với nhiều người. Từ Bắc Kinh tới chỗ chúng tôi đi đường mất khoảng 10 ngày.
2. Chúng tôi muốn gửi tới Liên Xô 50-100 du học sinh, với trình độ văn hóa lớp 9 ở Việt Nam, trong số họ có người là Đảng viên và cũng có ngừơi chưa phải là Đảng viên, độ tuổi của họ từ 17-22. Đồng chí nhất trí về vấn đề này chứ.
3. Chúng tôi muốn nhận từ phía các đồng chí 10 tấn thuốc kí ninh ( thuốc sốt rét) cho quân đội và dân thường, có nghĩa rằng 5 tấn trong nửa năm
4. Chúng tôi cần những loại vũ khí sau
(a) Pháo cao xạ 37 li cho 4 trung đoàn, tất cả là 144 khẩu và 10 cơ số đạn cho mỗi khẩu pháo.(b) Pháo trận địa 76,2 li cho 2 trung đoàn, tất cả là 72 khẩu và 10 cơ số đạn cho mỗi khẩu(c) 200 khẩu súng phòng không 12,7 li và 10 cơ số đạn cho mỗi khẩu
Sau khi nhận chỉ thị của đồng chí về những vấn đề trên, tôi dự định vào ngày mùng 8 hoặc là mùng 9 tháng 11 sẽ rời khỏi Moscow.
Gửi tới đồng chí lời chào cộng sản và lời chúc tốt đẹp nhất
Hồ Chí Minh
30-10-1952đã ký
Quý vị để ý: Trong bức thư thứ 2, Hồ Chí Minh ký tên Tàu. 

VietSu
Hình chụp của 1 phóng viên Liên Xô: Một cảnh đấu tố tại miền Bắc có hình thờ các lãnh tụ Cộng sản được treo trên cao. Trong hình một thanh niên có vẽ có học thức, đang bị Cộng Sản đấu tố. Cán bộ Cộng Sản ngồi trên bàn chủ tọa. Nông dân nghèo được khích động, hứa hẹn chia của và huấn luyện sẵn để đánh đập, sỉ vả, kết tội người bị đấu tố.
VietSu
Người bị đấu tố sắp bị bắn
VietSu
Người bị đấu tố vừa bị bắn chết trước sự chứng kiến của dân chúng. Tài sản người bị đấu tố thường bị tịch thu, gia đình người bị đấu tố bị đuổi ra khỏi nhà. Thân nhân bị cô lập, không được hành nghề, không được làm mướn. Hàng triệu người miền Bắc là nạn nhân của Cộng Sản, đã sống trong tình trạng đói khổ, cùng quẩn suốt cuộc đời. Phần lớn những người bị đấu tố chỉ là những nông dân giỏi, khá giả nhờ vào tài sức của mình. Họ đã bị giết chết, bị cướp đọat tài sản một cách oan uổng.

Bài diễn văn của Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn Văn Thiệu vào ngày 24 tháng 10 năm 1972 (phần 1)

Trần Quốc Việt (Danlambao) - Lời mở đầu cho chuyên đề về Hiệp định Hòa bình Paris
Lịch sử là lớp sương mù khi diễn ra và là bi kịch khi nhìn lại. Càng bi kịch hơn khi ta nhận ra lịch sử là khởi đầu cho tấn bi kịch mà hồi kết vẫn chưa chấm dứt trong tương lai gần. 

Đấy là ý nghĩ riêng của tôi sau khi đọc nhiều tài liệu, đa phần từ sách báo Mỹ, về Hiệp định Hòa bình Paris. Số phận của một quốc gia và số phận của hàng chục triệu người dân không ngờ lại bị chi phối nặng nề bởi một hiệp định mà đã bị vi phạm ngay từ ngày đầu. 

Là người hậu sinh, hôm nay tôi tìm về lịch sử để hy vọng qua đó hiểu về mình và về dân tộc mình. Bốn mươi năm trôi qua là bốn mươi năm chứa đựng biết bao nước mắt và tang thương cho Việt Nam. Đối với người cộng sản đây là chiến thắng của "nhân dân", đối với nhân dân đây là bi kịch lớn. 

Lịch sử phải được nhìn qua nhiều phía, qua nhiều lăng kính. Trên tinh thần ấy, hôm nay tôi sẽ chia sẽ với các bạn những điều tôi đọc được trong thời gian dài qua. 

Loạt bài về Hiệp định Paris sẽ được mở đầu bằng bài diễn văn dài của Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn Văn Thiệu. Bài diễn văn này được đăng nhiều kỳ. Sau đó là các bài dịch và tổng hợp về Hiệp định Hòa Bình Paris. Mời các bạn đọc theo dõi.
 

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

Uống nước cây sả tươi làm cho tế bào ung thư tự tiêu hủy

Nếu thật sự công dụng được như vậy thì đúng là "người VN chết trong vườn thuốc " vì chúng ta không biết được giá trị của một lòai cây quá gần gủi, dể trồng , quá là rẻ . luôn kề kận .... Vậy thì cứ thử , thay vì chỉ làm gia vị , chúng ta "uống trà ", giã cho nhuyển rồi chế nước sôi hãm như trà rồi uống ... Lúc còn nhỏ , tôi đã thấy có nhiều cô bác chung quanh nhai cây sả tươi mỗi khi cảm cúm , đau nhức mình mẩy nên chỉ nghĩ sả có tác dụng trị cảm cúm thôi ... bây giờ nếu khám phá này là sự thật thì tại sao chúng ta không thử uống ngừa hơn chữa....Hy vọng một ngày nào đó có câu trả lời của các thầy thuốc o|\~ ca hát



image

Tại Do Thái, ruộng rãy trồng sả tươi là thánh địa cho bệnh nhân ung thư (cancer)
Alison Kaplan Sommer April 02, 2006
Uống một lìều lượng nhỏ chừng 1g cây sả tươi, chứa đủ chất dầu làm cho tế bào cancer tự hủy trong ống nghiệm.
Các nhà nghiên cứu người Do Thái đã tìm ra đường lối làm cho tế bào cancer tự hủy diệt. Tại trường đại học Ben Gurion, Đầu tiên người ta thấy một nông dân tên là Benny Zabidov, người này đã trồng một loại cỏ trong trang trại Kfar Yedidya của mình thuộc vùng Sharon, ông này không hiểu sao có rất nhiều bệnh nhân cancer, họ đến từ khắp nơi trong nước, tập trung trước cửa nhà Zabidov hỏi xin cây sả tươi. Thì ra các bác sĩ bảo họ đến. Họ được khuyên phải uống mỗi ngày 8 lần cây sả tươi chụng với nước sôi trong những ngày họ đến chữa bằng radiation và chemotherapy.
Tất cả bắt nguồn từ các nhà nghiên cứu tại trường đại học Ben Gurion thuộc vùng Negev, năm ngoái họ đã khám phá ra dầu thơm trong cây sả đã diệt được tế bào cancer trong ống nghiệm, trong khi tế bào lành vẫn sống bình thường.Dẫn đầu toán nghiên cứu là bác sĩ Rivka Okir và giáo sư Yakov Weinstein, giữ chức vụ của Albert Katz Chair, trong nghiên cứu sự khác biệt của tế bào và những bệnh ác tính.từ các phân khoa vi sinh học và miễn nhiễm tại BGU.
Chất dầu sả là chìa khóa cấu thành đã tạo mùi thơm chanh và mùi vị dược thảo như cây sả (Cymbopogon ctratus), melissa (melissa officinalis) and verbena (Verbena officinalis)
image.
Theo Ofir, sự học hỏi tìm ra chất dầu sả gây cho tế bào cancer tự tử gọi là chương trình gây sự tử vong của tế bào (programmed cell death).
Uống một liều lượng nhỏ 1g cây sả có đủ chất dầu thúc đẩy tế bào cancer tự hủy trong ống nghiệm! Các nhà thanh tra thuộc trường BGU thử lại sự ảnh hưởng của chất dầu sả trên tế bào cancer bằng cách cho thêm tế bào lành, đã được nuôi cấy, vào. Số lượng cho vào bằng với số lượng trà cây sả với 1g đã được ngâm nước sôi. Nhận thấy trong khi chất dầu sả diệt tế bào cancer thì tế bào lành vẫn sống bình thường.
Sự khám phá được đăng trên báo khoa học Planta Medica, được nhấn mạnh về các sự thí nghiệm các phương thuốc chữa trị bằng dược thảo.
Ngay sau đó, sự khám phá đã được đưa lên phổ biến bằng các phương tiện truyền thông công chúng.
Tại sao dầu sả lại tác dụng như vậy? Không ai biết chắc chắn, nhưng các khoa học gia trường BGU đã đưa ra một lý thuyết: trong mỗi tế bào của cơ thể chúng ta có một chương trình di truyền, nó đã gây ra một “chương trình tế bào chết”. Khi có điều gì sai lạc, tế bào phân chia ra mà không kiểm soát được và trở thành tế bào cancer.
Ở tế bào bình thường, khi tế bào khám phá ra hệ thống kiểm soát không điều hành đúng, thí dụ khi nó nhận thấy tế bào chứa đựng những di truyền sai lạc khi phân chia – nó sẽ kích hoạt cho tế bào chết đi, đó là sự giải thích của Weinstein. Sự nghiên cứu này đã cho thấy lợi ích của dược thảo trên về mặt y khoa.
Sự thành công của họ đã đưa tới kết luận về cây sả, có chứa chất dầu, được coi như có khả năng chống lại tế bào cancer, như là họ đã từng nghiên cứu tại trường BGU và đã được phổ biến trên truyền thông, nhiều bác sĩ tại Do Thái đã bắt đầu tin tưởng những nghiên cứu có thể mở rộng hơn nữa, trong khi vẫn khuyến cáo những bệnh nhân, tìm đủ mọi cách để chống lại căn bệnh này, bằng cách dùng cây sả để tiêu diệt tế bào cancer.
Đó là lý do tại sao.trang trại của Zabidov – nơi duy nhất trồng cây sả (lemon grass) tại Do Thái – đã trở nên một thánh địa cho những bệnh nhân này. May mắn thay họ đã tự tìm thấy đôi bàn tay thần diệu. Zabidov đón tiếp những người khách viếng thăm với những ấm trà cây sả và những đĩa bánh ngọt bằng thái độ niềm nở, ông ta nói: ‘ Cha tôi chết vì cancer, chị vợ tôi chết khi còn trẻ cũng vì cancer. Vì vậy tôi hiểu rõ những gì họ đã phải chịu, và tôi có thể không biết gì về thuốc men, nhưng tôi biết lắng nghe. Những bệnh nhân thường nói với tôi về sự điều trị đắt tiền mà họ phải trải qua. Tôi không bao giờ bảo họ ngưng chữa trị, nhưng cũng rất tốt khi họ dùng thêm trà cây sả.
Zabidov biết rõ tiếng gọi của nghề nông đã đến với ông từ thời trai trẻ. Ở tuổi 14, ông đã theo học trường trung học canh nông Kfar Hayarok.Sau khi phục vụ trong quân đội, ông làm việc cùng nhóm lý tưởng chủ nghĩa hướng về phương nam, trong vùng sa mạc Arava một moshav mới (argriculture settlement) gọi là Tsofar.
Ông ta mỉm cười và nói:’ chúng tôi rất thành công. Chúng tôi trồng trái cây và rau. Chúng tôi cũng nuôi nấng những đứa con xinh xắn. Trong một chuyến du lịch sang Âu châu vào giữa thập niên 80, ônng ta bắt đầu thích dược thảo. Do Thái, ở một thời, thường có khuynh hướng là không gì thích hơn các món ăn Đông phương và chỉ có một số thể loại được trồng có tính thương mại như cây cần tây (parsley), cây thì là (dill), cây ngò thơm (coriander).
Đi lang thang trong khu chợ Paris, tìm kiếm một vài loại dược thảo, Zabidov đã thấy được một tiềm lực có thể xuất cảng to lớn nằm trong một góc chợ. Zabidov mang mẫu về nhà, ông ta mỉm cười, nói: đây là sự bất hợp lệ có tính kỹ thuật, để xem chúng có thể lớn lên trong nhà kính vùng sa mạc không. Không bao lâu ông ta có thể trồng các loại như rau húng quế (basil), cây kinh giới (oregano), cây ngải giấm (tarragon), một loại tỏi (chives), cây đan sâm (sage), và bạc hà. Công việc của ông ta là phát triển cơ ngơi vùng sa mạc, ông ta quyết định di chuyển về phía bắc, lập trang trại moshav tại Kfar Yedidya, môt giờ rưỡi lái xe ở phía bắc Tel Avis. Bây giờ ông ta bán hàng mấy trăm kí lô cây sả mỗi tuần và đã ký kết những hợp đồng phân phối hàng với các tiệm thực phẩm. Zabidov đã chính mình học hỏi về
dầu cây sả và giúp khách hàng của ông ta hiểu biết hơn nữa, cũng như mời các chuyên gia y khoa tới trang trại của ông ta, nói chuyện về công dụng của cây sả. Ông ta cũng có trách nhiệm để nói chuyện với khách hàng của mình về cách dùng dược thảo này, Khi tôi nhận thấy có gì xảy ra, tôi cầm phone lên và gọi bác sĩ Weistein ở đại học Ben Gurion, vì những người này hỏi tôi cách tốt nhất để dùng dầu cây sả. Ông ấy nói ngâm sả trong nước sôi và uống 8 ly mỗi ngày.
Zabidov là người có công tìm ra cây sả, không phải đơn giải chỉ cho công việc trong trang trại, mà còn vì ảnh hưởng đến sức khỏe của chính ông ta. Ngay cả trước khi sự lợi ích của cây sả được biết đến và xử dụng, ông ta và gia đình đã uống trà cây sả hằng năm’bởi vì hương vị thích thú của nó’

Fresh lemon grass fields in Israel become mecca for cancer patients


A drink with as little as one gram of lemon grass contains enough citral to prompt cancer cells to commit suicide in the test tube according to new Israeli research. At first, Benny Zabidov, an Israeli agriculturalist who grows greenhouses …
A drink with as little as one gram of lemon grass contains enough citral to prompt cancer cells to commit suicide in the test tube according to new Israeli research. At first, Benny Zabidov, an Israeli agriculturalist who grows greenhouses full of lush spices on a pastoral farm in Kfar Yedidya in the Sharon region, couldn’t understand why so many cancer patients from around the country were showing up on his doorstep asking for fresh lemon grass.

It turned out that their doctors had sent them.

“They had been told to drink eight glasses of hot water with fresh lemon grass steeped in it on the days that they went for their radiation and chemotherapy treatments,” Zabidov told ISRAEL21c. “And this is the place you go to in Israel for fresh lemon grass.”

It all began when researchers at Ben Gurion University of the Negev discovered last year that the lemon aroma in herbs like lemon grass kills cancer cells in vitro, while leaving healthy cells unharmed.

The research team was led by Dr. Rivka Ofir and Prof. Yakov Weinstein, incumbent of the Albert Katz Chair in Cell-Differentiation and Malignant Diseases, from the Department of Microbiology and Immunology at BGU.

Citral is the key component that gives the lemony aroma and taste in several herbal plants such as lemon grass (Cymbopogon citratus), melissa (Melissa officinalis) and verbena (Verbena officinalis.)

According to Ofir, the study found that citral causes cancer cells to “commit suicide: using apoptosis, a mechanism called programmed cell death.” A drink with as little as one gram of lemon grass contains enough citral to prompt the cancer cells to commit suicide in the test tube.

The BGU investigators checked the influence of the citral on cancerous cells by adding them to both cancerous cells and normal cells that were grown in a petri dish. The quantity added in the concentrate was equivalent to the amount contained in a cup of regular tea using one gram of lemon herbs in hot water. While the citral killed the cancerous cells, the normal cells remained unharmed.

The findings were published in the scientific journal Planta Medica, which highlights research on alternative and herbal remedies. Shortly afterwards, the discovery was featured in the popular Israeli press.

Why does it work? Nobody knows for certain, but the BGU scientists have a theory.

“In each cell in our body, there is a genetic program which causes programmed cell death. When something goes wrong, the cells divide with no control and become cancer cells. In normal cells, when the cell discovers that the control system is not operating correctly – for example, when it recognizes that a cell contains faulty genetic material following cell division – it triggers cell death,” explains Weinstein. “This research may explain the medical benefit of these herbs.”

The success of their research led them to the conclusion that herbs containing citral may be consumed as a preventative measure against certain cancerous cells.

As they learned of the BGU findings in the press, many physicians in Israel began to believe that while the research certainly needed to be explored further, in the meantime it would be advisable for their patients, who were looking for any possible tool to fight their condition, to try to harness the cancer-destroying properties of citral.

That’s why Zabidov’s farm – the only major grower of fresh lemon grass in Israel – has become a pilgrimage destination for these patients. Luckily, they found themselves in sympathetic hands. Zabidov greets visitors with a large kettle of aromatic lemon grass tea, a plate of cookies, and a supportive attitude.

“My father died of cancer, and my wife’s sister died young because of cancer,” said Zabidov. “So I understand what they are dealing with. And I may not know anything about medicine, but I’m a good listener. And so they tell me about their expensive painful treatments and what they’ve been through. I would never tell them to stop being treated, but it’s great that they are exploring alternatives and drinking the lemon grass tea as well.”

Zabidov knew from a young age that agriculture was his calling. At age 14, he enrolled in the Kfar Hayarok Agricultural high school. After his army service, he joined an idealistic group which headed south, in the Arava desert region, to found a new moshav (agricultural settlement) called Tsofar.

“We were very successful; we raised fruits and vegetables, and,” he notes with a smile, “We raised some very nice children.”

On a trip to Europe in the mid-80s, he began to become interested in herbs. Israel, at the time, was nothing like the trend-conscious cuisine-oriented country it is today, and the only spices being grown commercially were basics like parsley, dill, and coriander.

Wandering in the Paris market, looking at the variety of herbs and spices, Zabidov realized that there was a great export potential in this niche. He brought samples back home with him, “which was technically illegal,” he says with a guilty smile, to see how they would grow in his desert greenhouses. Soon, he was growing basil, oregano, tarragon, chives, sage, marjoram and melissa, and mint just to name a few.

His business began to outgrow his desert facilities, and so he decided to move north, settling in the moshav of Kfar Yedidya, an hour and a half north of Tel Aviv. He is now selling “several hundred kilos” of lemon grass per week, and has signed with a distributor to package and put it in health food stores.

Zabidov has taken it upon himself to learn more about the properties of citral, and help his customers learn more, and has invited medical experts to his farm to give lectures about how the citral works and why.

He also felt a responsibility to know what to tell his customers about its use. “When I realized what was happening, I picked up the phone and called Dr. Weinstein at Ben-Gurion University, because these people were asking me exactly the best way to consume the citral. He said to put the loose grass in hot water, and drink about eight glasses each day.”

Zabidov is pleased by the findings, not simply because it means business for his farm, but because it might influence his own health.

Even before the news of its benefits were demonstrated, he and his family had been drinking lemon grass in hot water for years, “just because it tastes good.” 


Kinh nghiệm chữa bệnh đổ mồ hôi chân tay bằng lá lốt
 
Tôi bị bệnh ra mồ hôi chân tay từ thời tuổi trẻ. Đi tất buổi sáng, buổi chiều đã phải thay vì mùi hôi. Một người bạn dân tộc Nùng đã mách tôi cách chữa bệnh nhưng hồi ấy tôi không để ý. Cách đây hơn 10 năm nhớ lại, tôi đã thử chữa. Thật bất ngờ, một tuần sau khi dùng thuốc, bệnh của tôi đã thuyên giảm hẳn.

Bài thuốc đơn giản như sau: Nhổ những cây lá lốt lấy cả rễ, cắt bỏ phần ngọn rồi chặt thành từng khúc dài bằng hai đốt ngón tay. Rửa thật sạch, đem phơi cho tái đi, sau đó đem sao vàng. Khi mẻ cây lá lốt sao chuyển sang màu vàng, đổ xuống đám đất sạch cho nguội đi. Phương pháp này dân gian gọi là “hạ thổ” để lấy “âm dương”.

Mỗi ngày lấy một nắm lá lốt đã sao vàng ấy cho vào ấm đun sôi chừng 15 phút. Nước lá lốt này không nên đặc quá hoặc loãng quá. Uống cả ngày như uống nước chè. Mỗi ngày một ấm thuốc, uống liên tục trong vòng 7 ngày. Sau khi ngừng uống 4-5 ngày, tiếp tục uống thuốc thêm một tuần nữa chắc chắn bạn không còn phải khó chịu vì bệnh ra mồ hôi chân tay nữa.

Nhiều năm qua, khi tiếp xúc với nhiều người, hễ bắt tay ai ướt mồ hôi tôi đều mách cho họ cách chữa. Rất nhiều người đã khỏi bệnh khi chữa bằng phương pháp uống cây lá lốt như cách mà tôi trình bày ở trên. Riêng tôi, cứ 2 năm tôi lại dùng lại một đợt thuốc lá lốt cho chắc chắn.

Tôi mong nhiều người sẽ chữa khỏi bệnh bằng phương pháp đơn giản này. Nếu bạn ở nông thôn thì chắc chắn sẽ không tốn tiền vì cây lá lốt rất sẵn trong vườn nhà. Bạn hãy dùng thử, nếu có hiệu quả cùng phổ biến cho mọi người.

ĐỒ CHAY GIẢ
Những quý vi ăn chay nên lưu ý:Những Câu Chuyện Bên Trong Những
Công Ty Sản Xuất Ðồ Chay Giả.

Hình ảnh

Ðồ Chay Giả Thịt Ðã Làm Một Người Ăn Chay Ðã 30 Năm Bị Chẩn Ðoán Có Triệu Chứng Bệnh Bò Ðiên
"Tại Bằng Ðông, một người mẹ của một Phật Tử bị chẩn đoán có những triệu chứng của bệnh bò điên. Trong gia đình không ai tin sự chẩn đoán của bác sĩ vì người mẹ này đã ăn chay chừng 20 đến 30 năm. Bà ta không bao giờ động đến thịt !
Cuối cùng, họ khám phá ra rằng vấn đề là ở trong đồ chay giả thịt heo xay (vegetarian ham) mà bà ta đã dùng.Hình ảnh

" Thầy Truyền Ðạo cho biết Thầy đã tìm ra quá nhiều những câu chuyện bên trong về việc đồ chay giả thịt
hiện nay được sản xuất như thế nào.
Có quá nhiều để có thể kể ra hết.

Hình ảnh
LEMON CHIKEN CHAY

Năm ngoái, Thầy Truyền Ðạo đã báo cáo về những vấn đề này cho Thầy Thích Chiêu Huệ để hy vọng những việc ẩn khuất bên trong được tiết lộ ra. Cho đến hôm nay, sự thật cuối cùng đã được phơi bày. "Những hành vi độc ác trong việc làm đồ chay giả thịt này thật đáng ghê tởm!" khi nhắc đến vấn đề sản phẩm động vật được thêm vào trong đồ chay giả thịt Thầy Truyền Ðạo không thể không cho ý kiến. Thấy chỉ ra rằng có nhiều dạng thức của những thức ăn chay độc ác này. Chẳng hạn dùng:

Hình ảnh
CHAO THÚI (STINKY TOFU)

- "chao" (Stinky Tofu) làm ví dụ (chao làm theo phương pháp lên men cổ truyền thì phải cần nhiều tháng). Ðể làm cho nhanh, nhà sản xuất nhúng tàu hủ (tofu) trong acid mạnh, sau đó ngâm tàu hủ này vào trong những vỏ tôm hư thối để những con trùng trong đó bò quanh tàu hủ một ngày (để thành chao). Sau đó, chao được lấy ra để bán.

- Ðồ chay giả thịt có mùi vị mạnh do từ thịt cừu hay cá. Nhà sản xuất biết rất rõ những việc họ làm là sai trái những vẫn cứ làm. Họ tin rằng với hương thơm mạnh và xu hướng thích ăn chay sẽ mang lại thêm nhiều khách hàng.

Hình ảnh
ĐỒ CHAY KHO

- Một Sư Cô tại Lục Giáp, Ðài Loan cũng có những bằng chứng khác về những điều Thầy Truyền Ðạo khám phá. Con trai của Sư Cô làm việc cho một công ty sản xuất đồ chay giả thịt và sau khi làm ở đó một ngày đã bỏ việc. Khi được hỏi lý do, người con trai tiết lộ rằng anh ta không thể chịu đựng nổi về cách làm đồ chay giả thịt ở đây vì cách làm quá ác độc. Những đồ chay giả thịt được tạo hình dạng giống như thịt động vật (như là đồ chay giả thịt heo xay, giả cá, giả tôm và giả các thịt động vật khác) dùng ở các tiệm ăn trong nước hiện nay đều có thành phần động vật trong đó, đặc biệt là đồ chay giả thịt heo xay (vegetarian ham). Rất nhiều thịt heo và thịt bò đóng hộp nhập cảng từ Hoa Kỳ, Nhật Bản hoặc Thái Lan, khi được chở đến Ðài Loan và dỡ hàng xuống, các nhãn hiệu trên đồ hộp này đều được xé bỏ và thay bằng nhãn hiệu "Ðồ Chay Giả Thịt Heo Xay" (Vegetarian Ham). Làm như vậy, giá hàng sẽ tăng vọt lên đến $100 Ðài Kim cho mỗi cân Tàu (khoảng 300 gram). Ngoài ra còn có những trường hợp nhiều nhà sản xuất sẽ xào thịt heo thật với thịt bò hoặc nước cốt thịt heo để làm mùi thơm mạnh hơn để dễ bán hàng của mình hơn.

Hình ảnh
VIT HUN KHOÍ CHAY
70% Các Ðồ Chay Giả Thịt Có Chứa Những Sản Phẩm Ðộng Vật Làm Cho Người Ăn Chay Phá Giới !!!! Quý vị ăn chay hãy coi chừng! Có đến 15 mẫu trong 31 mẫu đồ chay giả thịt được những nhóm không thuộc chính phủ thử nghiệm có chứa tế bào di truyền động vật (DNA); ăn những sản phẩm này làm cho những người ăn chay vô tình phá giới. Các viên chức chính phủ nhấn mạnh rằng những ngườiăn chay nên tránh mua đồ chay giả thịt theo lố không có nhãn hiệu hoặc có nhãn hiệu không rõ ràng. Nếu đủ chứng cớ, những công ty sản xuất đồ chay giả thịt độc ác này sẽ bị phạt đến 200 ngàn đô la và giấy phép hoạt động của họ sẽ bị treo. Những sản phẩm chay giả thịt thượng hạng thật ra là những đồ chay giả dối chứa tế bào di truyền động vật. Và điều tệ hại nhất là 4 trong những sản phẩm được xét nghiệm có chứa thịt heo hoặc thịt gà.

Hình ảnh
THIT CHAY GIẢ
Những kết quả xét nghiệm của nhóm không thuộc chính phủ còn kinh khủng hơn nữa. Trong 21 mẫu đồ chay giả thịt, 70% đều không đạt tiêu chuẩn. Tin nầy gây hoang mang sợ hãi cho người ăn chay. Gác qua một bên những thành phần động vật trong đồ chay giả thịt, chỉ hình dáng và màu sắc của những sản phẩm nầy đủ để làm người ăn chay xa lánh. Vì số người ăn chay trong nước gia tăng, người ta cần thận trọng hơn khi chọn thức ăn chay. Cơ Quan Quản Trị Thực Phẩm và Thuốc Men khuyến cáo không nên mua những đồ chay giả thịt bán với khối lượng lớn hoặc không có nhãn hiệu hay có nhãn hiệu không rõ ràng. Nếu những nhà sản xuất liên hệ đến việc làm đồ chay giả thịt giả dối, họ có thể bị phạt lên đến 200 ngàn đô la cùng với việc bị ngưng giấy phép hoạt động.

Hình ảnh
THỊT BÒ CHAY
Ác Tâm Ðằng Sau Ðồ Chay Giả Thịt

Có đến 15 loại trong 21 loại chay giả thịt có chứa thịt heo, thị gà và cá Hội Bảo Vệ và Quan Tâm Sự Sống mới đây đã gởi 21 mẫu đồ chay giả thịt lấy từ các khu chợ để xét nghiệm. Cơ Quan Qu ản Tr ị Thực Phẩm và Thuốc Men kinh ngạc khám phá ra rằng 15 loại trong 21 lọai chay giả thịt, có chứa thành phần động vật. Tỉ lệ không đạt tiêu chuẩn lên đến 70%. Quá kinh ngạc, chính phủ đã tích cực thử nghiệm thêm nhiều mẫu lấy từ các siêu thị và khám phá ra rằng một số những mẫu vật này có trộn với sản phẩm động vật. Cơ Quan Quản Trị Thực Phẩm và Thuốc Men đã yêu cầu giữ những màu vật này để điều tra thêm và yêu cầu người tiêu thụ chỉ mua những thức ăn chay có đóng gói với nhãn hiệu đầy đủ rõ ràng cùng với thành phần sản phẩm được liệt kê đầy đủ công khai.

Hình ảnh
THỊT VỊT CHAY
Trong buổi họp báo, Trần Kiên Danh, Phó Giám Ðốc của Hội và ứng cử viên đại biểu quận hạt Cao Hùng là Quách Kiến Minh đã chỉ ra rằng đồ chay giả thịt có mùi vị mạnh đến nỗi họ nghi ngờ các nhà sản xuất đã thêm hương vị động vật vào. Những nhà sản xuất vô đạo đức này hoàn toàn quên đi quyền lợi của hơn hai triệu người ăn chay tại Ðài Loan. Vài ngày hôm trước, 15 trong số 21 loại đồ chay giả thịt được xét nghiệm (những thức ăn này nếm ngon đến nỗi các tiệm ở đường Hổ Lâ m và Ngô Hưng giới thiệu cho những người ăn chay) tất cả đều có dấu vết của thành phần đông vật sau khi thử taị phòng thí nghiệm. Những sản phẩm này là thịt viên chay (meatballs), cá viên chay (imitation fish balls), bánh cá chay (imitation fish cake), hoành thánh cá chay (imitation fish dumplings) và tempuras chay

Hình ảnh
CÁ CHAY

Các viện chức của Cơ Quan Quản Trị Thực Phẩm và Thuốc Men tại Ðài Loan đã kiểm tra nhiều siêu thị và các ngôi chợ ở phía Nam và phía Ðông thành phố. Họ lấy thêm 48 mẫu đồ chay, một số bán theo lố để ở ngoài và một số có đóng bao. Họ thấy hầu hết những bao có nhãn hiệu với thành phần rõ ràng và có chi tiết về công ty sản xuất đều đạt tiêu chuẩn kiểm phẩm. Tuy nhiên, nhưng thực phẩm chay bán theo lố thì khác. 4 trong số 15 mẫu có chứa thịt heo và thịt gà. Quách Kiến Minh nói rằng ngay cả những thực phẩm chay có đóng bao không hẳn là hoàn toàn an toàn. Ngay cả những bao có nói rõ các thành phần bên trong hoặc có chi tiết về công ty sản xuất, một số bao bì này không phải là bao bì chính thức. Qua kiểm nghiệm mẫu thức ăn này, cho thấy những vấn đề nghiêm trọng về Thức Ăn Chay Giả Mặn Ðộc Ác này.
Hình ảnh
CORN DOG CHAY

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

The crimes of the Communists "Tết Mậu Thân 1968"

Những tội ác của Việt Cộng
Tết Mậu Thân 1968




LIFE Feb 16, 1968 - Một ngày đặc biệt ở Huế - Quân địch cho phép tôi chụp hình họ

A remarkable day in Huế - The enemy let me take his picture. by Catherine Leroy - LIFE Feb 16, 1968




A tense interlude in Huế. LIFE Feb 16, 1968



 

LIFE Feb 16, 1968







LIFE Feb 16, 1968










LIFE Feb 16, 1968










Quân Bắc Việt tiến vào thành nội Huế tết Mậu Thân 1968












Huế  Feb 1968










Marines of Co. C, 1st Battalion, Fifth Regiment, are engaged in a fire fight in the streets during Operation Hue City. 19 Feb '68










Defense position -- A Marine uses a tree for cover as he returns fire at a North Vietnamese position during street fighting in Hue.










Marines effectively use walls and buildings as cover during their advance against the enemy.







 

Street Shield - Marines use a M-48 tank as cover as they advance during street fighting in Hue, Feb. 3,1968.










US sharpshooters in Hue, South Vietnam monitor the streets below their tower for Vietcong targets. --- Image by © Bettmann/CORBIS










Under Fire -- A Leatherneck moves out under intense enemy .50 caliber machine gun fire during heavy street fighting taking place in the old Imperial Capital of Hue. Brigadier General Edwin H. Simmons Collection








After the Battle -- "A" Co., First Battalion, First Regiment Marines leave church after successfully capturing it from North Vietnamese control during one of the bloody battles taking place in Hue. - Brigadier General Edwin H. Simmons Collection










U.S. Marines with machine guns ready, watch for enemy snipers on a street in Hue on February 7th. Allied dive bombers and U.S. warships bombarded a Communist suicide battalion in Hue's walled fortress on February 15th, and American Marines and south Vietnam black panther troops charged into the flaming ruins to wipe out the Viet Cong. --- Image by © Bettmann/CORBIS










Throughout the city, buildings are still ruined from Tet. Hue City - Tommy Carver Collection








1968 Hue damage after Viet Cong attack - Douglas Pike Photograph Collection










23 Feb 1968, Hue, South Vietnam. Marines smoke and chat as they relax at a command post in Hue. --- Image by © Hulton-Deutsch Collection/CORBIS








A US Marine carries a seriously wounded Vietnamese child from the ruins of a home in Hue. - Douglas Pike Photograph Collection










24 Feb 68 - in the streets of Hue on the north side of the Perfumed River - Peter Braestrup Collection

















Hue 1968 - Marine armored vehicle, armed with 6 recoilless guns, patrols streets of Hue 










25 Feb 1968, Hue, Vietnam --- U.S. Army Patrol During Offensive on Hue --- Image by © Christian Simonpietri/Sygma/Corbis








February 1968, Hue, Vietnam --- Evacuation of wounded American troops during the battle for Hue, Vietnam's third largest city, during the Vietnam War. --- Image by © Christian Simonpietri/Sygma/Corbis










01 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- U. S. Marines are on the move here during street-to-street fighting against heavily entrenched Communist positions in the ancient royal capital of Hue. --- Image by © Bettmann/CORBIS








03 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- A marine machine gun position overlooks a part of the old imperial capital of Hue here, during a house-to-house battle with Viet Cong. American spokesmen said the Communist had lost more than 15,000 dead since they started their sneak offensive. --- Image by © Bettmann/CORBIS








01 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- Vietnamese Refugees Fleeing --- Image by © Bettmann/CORBIS








01 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- US Marines Standing on Hue Streets --- Image by © Bettmann/CORBIS








February 1968, Hue, South Vietnam --- U.S. Marines charge through streets as fighting continues between Allied and Communist forces. --- Image by © Bettmann/CORBIS








February 1968, Hue, South Vietnam --- U. S. Marine medics treat a wounded fellow Marine whose face is almost completely covered with blood. --- Image by © Bettmann/CORBIS








01 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- 2/1/1968-Hue, South Vietnam: Civlians carrying a white flag approach U.S. Marines, following a lull in street fighting between Allied units and the Viet Cong. Many civilians were driven from their homes in the bloody street fighting in this ancient city. --- Image by © Bettmann/CORBIS










02 Mar 1968, Hue, South Vietnam --- A Final Farewell. Hue, South Vietnam: A bereaved South Vietnamese family watches as a grave is dug for a relative here. --- Image by © Bettmann/CORBIS








2/2/1968-Hue, South Viet Nam: U.S. Marines tend to their wounded during heavy street fighting in Hue after Communist forces invaded the ancient royal capital and held key positions. --- Image by © Bettmann/CORBIS








02 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- A U.S. Marine rifleman in an elevated position is seen here , as he keeps a close watch over buddies about to storm a Viet Cong stronghold in Hue. The ancient former imperial capital was one of the cities overrun by Communists during a recent assault. --- Image by © Bettmann/CORBIS








01 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- 2/1/1968-Hue, South Vietnam- US Marines take cover behind a tank in Hue 2/1 after Viet Cong terrorists snipers opened fire on them. The Marines, along with the South Vietnamese troops, were battling an estimated 2,000 Viet Cong who occupied parts of this ancient, Imperial city. --- Image by © Bettmann/CORBIS










01 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- View of Dead Vietnamese by Tank --- Image by © Bettmann/CORBIS








February 1968, Hue, South Vietnam --- Wounded Vietnamese Trooper and Woman Passing Marines --- Image by © Bettmann/CORBIS










03 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- Vietnamese Man Walking with US Marines at Wall --- Image by © Bettmann/CORBIS










2/3/1968-Hue, South Vietnam- Two Vietnamese bodies and a crumpled cart lie in the path of a tank, while a third body lies behind the wreckage of a jeep, during the height of the battle for Hue. A U.S. spokesman reported Feb. 6th, that American Marines hauled down the Communist flag and recaptured the city. --- Image by © Bettmann/CORBIS








2/35/1968-Hue, South Viet Nam: Laden with hardware: Two heavily armed U.S. Marines climb over wall in the yard of a house during a search and destroy mission in Downtown Hue where Communist forces continue to operate in large numbers. --- Image by © Bettmann/CORBIS










03 Feb 1968, Hue --- Bodies of wounded and dead soldiers litter the streets of Hue, South Vietnam as a corpsman calls for assistance for his colleagues. --- Image by © Bettmann/CORBIS








03 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- Dodging bullets, a U.S. Marine rushes to join others taking cover behind a tank in battle-scarred streets of Hue Feb. 2nd. The Allies were trying to dislodge an estimated 2,000 Communists holed up in the old imperial capital. Party of the city was still occupied by the Viet Cong Feb. 4th. --- Image by © Bettmann/Corbis








2/4/1968-Hue, South Viet Nam: U.S. Marines keeping lowbecause of intense sniper fire battle communist units which seized two thirds of the ancient imperial Capital. The Marines were pinned don behind this wall near the old citadel and radiod for support. U.S. spokesmen reported that leathernecks hauled down the North Vietnamese flag after seven days of fighting and recaptured the city. --- Image by © Bettmann/CORBIS










04 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- MP Leading Captured Viet Cong in Hoods --- Image by © Bettmann/CORBIS










04 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- Captured Viet Cong prisoner as American troops continue the house-to-house battle, the price in wounded and dead is barbarous, information on enemy strongpoints is vital, but the Viet Cong prisoners do not give up easily. --- Image by © Bettmann/CORBIS








13 Mar 1968, Hue, South Vietnam --- Communist Mine Wounds Children. Hue, South Vietnam: A medic of the 82nd Airborne binds the wounds of a Vietnamese girl injured when a group of children accidentally tripped a Viet Cong mine intended for U.S. vehicles. The child's sister tries to comfort her. A number of other children were also injured in the explosion two miles south of Hue. --- Image by © Bettmann/CORBIS










03 Feb 1968, Hue --- Terrified Vietnamese Civilians in City of Hue 1968 --- Image by © Bettmann/CORBIS










2/5/1968-Hue, South Vietnam: A U.S. Marine ducks for cover while radioing information during fierce fighting here. The Marines stormed in to enemy held houses, throwing canisters of tear gas and non poisonous nausea gas, but enemy forces donned gas masks and held onto most of the city. U.S. officers reported that the stiff resistance by the enemy meant that the battle for hue could drag on for days, perhaps even weeks. --- Image by © Bettmann/CORBIS








05 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- A US marine fights from a ditch in Hue, South Vietnam as other marines drag a wounded colleague to safety. --- Image by © Bettmann/CORBIS










06 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- U.S. Marines hold a Viet Cong flag they ripped down from atop the Thua Thien Province headquarters, and then replaced it with the stars and stripes. The leathernecks recaptured the Communist stronghold after seven days of street fighting. --- Image by © Bettmann/CORBIS








2/10/1968-Hue, South Vietnam- A sobbing Vietnamese girl hobbles down a Hue Street after being treated for wounds she suffered when her home came under fire in battle between well-entrenched communist forces and US Marines trying to root them out. Them communists have shown their greatest tenacity of the current offensive at Hue. --- Image by © Bettmann/CORBIS










11 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- With a wounded baby in her arms, an elderly Vietnamese woman makes a plea for help as she arrives at a U.S. Marine aid station. --- Image by © Bettmann/CORBIS










11 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- South Vietnamese Woman Carrying Her Wounded Son --- Image by © Bettmann/CORBIS








07 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- Residents of Hue, South Vietnam sift through the rubble of their destroyed homes after a week of fighting in the Vietnam War. --- Image by © Bettmann/CORBIS








13 Mar 1968, Hue, South Vietnam --- Children Trip Viet Cong Mine. Hue, South Vietnam: Two miles south of here March 9th, a group of Vietnamese children accidentally tripped a Viet Cong mine meant to blow up vehicles carrying 82nd Airborne troops into Hue. Here a member of the 82nd stands near site of the blast while Vietnamese woman in foreground tries to aid her husband injured by mine fragments. A number of the children also were seriously injured in the explosion. --- Image by © Bettmann/CORBIS








13 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- U.S. Marines and South Vietnamese troopers on street with refugees soon to be evacuated. --- Image by © Bettmann/CORBIS








13 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- U.S Marines eat a bowl of rice which was served to them by a South Vietnamese woman. --- Image by © Bettmann/CORBIS








16 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- A U. S. Marine fires his M-16 over the crest of the wall near the Citadel of Hue after fighting for hours to gain the top. The battle for Hue has already run 18 days and the Communist apparently intend to hold out to the last man. --- Image by © Bettmann/CORBIS










17 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- Hue, South Vietnam: The charred remains of a Viet Cong soldier lie amid rubble in street where a U.S. Marine stands on the alert for further confrontations with Communist forces. --- Image by © Bettmann/CORBIS








19 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- U.S. Marine medics treat the head wound of a North Vietnamese soldier who was found below an outer citadel wall. --- Image by © Bettmann/CORBIS










Hue damage after Viet Cong attack - Douglas Pike Photograph Collection








19 Feb 1968, South Vietnam --- A mother clutches her child as she makes her way through the crowds of refugees, crossing the wreckage of a bridge, on the Perfume River. --- Image by © Hulton-Deutsch Collection/CORBIS








19 Feb 1968, Hue, South Vietnam --- Two US marines lean against the wall of a destroyed home in Hue, Vietnam near the bodies of two Vietcong soldiers who were inside at the time of the attack. --- Image by © Bettmann/CORBIS














Huế - Tết Mậu Thân 1968








Huế - Tết Mậu Thân 1968








Huế - Tết Mậu Thân 1968








Huế - Tết Mậu Thân 1968










Huế - Tết Mậu Thân 1968








Huế - Tết Mậu Thân 1968








ARVN Forces and civilians aid a woman wounded in Hue during the communist Tet offensive in the imperial city - Douglas Pike Photograph Collection










A U.S. Marine machine gunner fires on communists positions across the Perfume River in the imperial city of Hue - Douglas Pike Photograph Collection








Thành cổ Huế đổ nát tan tành trong trận đánh tết Mậu Thân 1968








Cửa Hiển Nhơn trong trận chiến Tết Mậu Thân 1968










Civilians run to escape enemy fire during the 26-day battle for Hue Citadel - Douglas Pike Photograph Collection










Refugees fled from communist-controlled areas of the city... - Douglas Pike Photograph Collection










1968 Refugees crossing the Perfume River at Truong Tien Bridge outside of Hue - Douglas Pike Photograph Collection










Refugees fled from communist-controlled areas of the city










Hue- Aftermath (June 1968) Bridge still down but much else rebuilt. MACV compond is in lower left corner, Citadel bastions on other side of Perfume River - Peter Braestrup Collection










Citadel Hue City Feb. '68 - Barry Brown Collection










Walter Cronkite and CBS Camera Crew use jeep for dolly, during interview with Commanding Officer of First Battalion, First Marine Regiment during battle of Hue City. Marines furnish CBS with camera dolly (jeep), supporting cast (riflemen), and interviewee (battalion commander) - Peter Braestrup Collection








Colonel Lê Văn Thận, young and competent mayor of Hue and chief of Thừa Thiên Province is the sparkplug behind the rehabilitation of Huế following the communists' February 1968 attack. He is a native of Hà Đông, 20 kilometers from Hanoi. - photo by Francois Sully










Victory At Hue - Douglas Pike Photograph Collection










Victory At Hue - 1968 Exuberant soldiers unfurl their national colors on the south wall of the Citadel, overlooking the Perfume River - Douglas Pike Photograph Collection










Vietnamese soldiers celebrate their victory over the North Vietnamese invaders of Hue with the raising of their national colors on the 200-foot flag pole - Douglas Pike Photograph Collection










Victory At Hue - Douglas Pike Photograph Collection










Hue Flagpole at old citadel










Bia chiến sĩ trận vong phía trước trường Quốc Học

The Old Imperial Palace of the Vietnamese Emperors at Hue City - Tommy Carver Collection










Nhà ga Huế

Hue Railroad Station - Curtis Knapp Collection










Hue refugees, people in front of building - Louis Weisner Collection










Hue refugees, people in front of building - Louis Weisner Collection










Students arriving in Hue to help with the refugee work. Mar. 1968 - Photo by Francois Sully








An old woman and daughter evacuating Hue, Mar. 1968 - Photo by Francois Sully










Hue 1968 - Nguyen Van Winkle

Ông lão này tại một ngôi làng gần Huế há hốc miệng ngạc nhiên khi biết được về cuộc tổng tấn công thành phố Huế trong tháng trước đó. Ngôi làng của ông đã bị cắt đứt với thế giới vì các hoạt động của quân địch và không nghe biết gì về những tin tức xảy ra trước đó.










Hue, South Vietnam --- Refugees whose homes had been wrecked during the bloody 25-day battle for this ancient imperial city start building a crude shelter here.










Hue, South Vietnam --- Residents, refugees and soldiers file through the messy ruins of a street in Hue. The crowd came to inspect the damage after South Vietnamese troops blasted their way through a gate of the Imperial Palace to win the bloody 25-day battle for the ancient imperial city. --- Image by © Bettmann/CORBIS








22 Mar 1968, Hue, South Vietnam --- Bridging a River. Hue, South Vietnam: When the Communists retreated across the Perfume River during the recent battle for Hue, they blew up the bridge as they went. Once the city calmed down after the Allies regained control, a set of temporary bridges on pontoons was built across the downed middle section of the span. Here, Vietnamese start their trip from the old section of Hue to the new by walking down the shattered span. --- Image by © Bettmann/CORBIS








Hue Massacre Major Body Finds. MAP12090311 Vietnam Archive Map Collection - Vietnam Center and Archive










Hue 1969 - Dedication - The white obelisk, a memorial to the PSDF members of Thua Thien Province killed while defending their fellow villagers - Douglas Pike Photograph Collection








Populace watches as officials arrange coffins in front of memorial obelisk. 14 October 1969 - Douglas Pike Photograph Collection










Lễ cải táng các nạn nhân tết Mậu Thân 1968 tại Huế








Than khóc khi tìm được xác người thân bị tàn sát dịp Tết Mậu Thân 1968 tại Huế








People assembled on hillside to mourn Tet Offensive victims. 04 October 1969 - Douglas Pike Photograph Collection










Family and friends prepare the body of Mr. Le Ngoc Ky, 50, a prominent citizen of Hue and leader of the influential Quoc Dan Dang political party. He left 10 children. - Douglas Pike Photograph Collection










1969 - Label on the shrouded remains of a Tet Offensive victim describing teeth, color of hair, foot wear, and other possessions found with the body. - Douglas Pike Photograph Collection










1971 Shrouded remains of Tet Offensive victims prepared for reburial. - Douglas Pike Photograph Collection










Weeping Women -- Two grieving women walk through a school yard where remains of 250 victims found in a mass grave near Hue were spread for identification - Douglas Pike Photograph Collection








Rows of coffins of victims of the 1968 Tet Viet Cong offensive. Bereaved relatives mourn their dead during mass funeral of 250 persons killed by Viet cong. Funeral was held October 1969 as bodies were only recently discovered. --- Image by © Bettmann/CORBIS








Rows of coffins of victims of the 1968 Tet Viet Cong offensive.